1. Chị chủ nhà tôi ở trọ chuẩn bị mở quán ăn. Tôi phải khẳng định là, món bún riêu và bún bò huế chị ấy nấu tuyệt vời. Tôi đã ăn thử vài quán ven đường, với mức giá còn đắt hơn nhiều nhưng chất lượng thì thua xa.
Chị ấy cởi mở, nhiệt tình, chất phát đúng chất con gái miền Trung. Hôm khai trương quán, rất nhiều khách và dĩ nhiên không thiếu cô bạn hàng xóm thân thiết, luôn nói những lời đẹp đẽ, khen hết lời. Nguyên 1 tháng, ngày nào cô bạn ấy cũng sang hàng chị ủng hộ:
- Nấu thế này mới gọi là nấu chứ, như mấy bà bán ngoài đường kia kìa, bà B, ông C đó, nấu gì mà chán phèo. Tao là tao ủng hộ mày.
Khách đông, chị tranh thủ buôn bán thêm nước ngọt, cafe để gọi là thêm tí mua sữa cho con. Vô tình, chị trở thành đối thủ cạnh tranh của bà bạn. Hàng bà bạn ngày càng ế ẩm, còn hàng của chị thì cứ đông như “diều” gặp gió.
Bà bạn tuy buồn nhưng vẫn có vẻ đồng tình:
- Ừ mày bán được đấy. Cứ cố gắng làm ăn, chứ con còn nhỏ quá, mình không làm thì ai làm. Chồng thì lương cũng chỉ ba cọc bà đồng. Tao là tao thương mày lắm.
Một hôm, tình cờ, tôi đang ngồi ở một quán khác, thấy bà bạn của chị đi vào mua hàng, nói không “ngớt”:
- Chị nấu này mới là nấu chứ, ai như cái con Tri (chị chủ nhà của tôi) kia, nấu bún bò gì mà dở không tả được, cafe thì chả ra sao. Em nói thật, ngữ đó chỉ bán được vài tháng là đóng cửa thôi.
Ồ! Tôi chỉ ồ lên thế và bà bạn đó bất chợt nhìn thấy tôi vội bỏ về.
Vậy nên mới nói, đừng nhìn mặt mà bắt hình dong.
2. Bạn tưởng chỉ có môi trường nhà nước mới đấu đá nhau á, mọi cố gắng của bạn khó để lãnh đạo biết đến á. Không đâu nhé, môi trường làm việc tư nhân cũng chả kém cạnh gì đâu.
Đơn cử như bạn tôi đang làm nhân viên viết lời quảng cáo cho một công ty về truyền thông. Nó gọi điện bảo: - “Ê mày, phải làm gì với những người suốt ngày cạnh khóe mình”, “Chả làm gì cả, cứ cố mà làm tốt việc thôi. Chuyện chim lợn thì nhiều lắm”.
Mấy tháng sau nó bảo: “Mày có tin người đâm sau lưng mình là người mình đã từng rất tin tưởng không”. Tôi trầm ngâm: “À, chuyện đó giờ cũng không hiếm”.
Hóa ra, khi cô bạn tôi vào làm, trên nó là một chị trưởng phòng. Trong quá trình làm việc, hai chị em cũng khá thân nhau, tâm sự đủ điều từ việc ăn ở, người yêu, công việc, thậm chí cả đến những điều bí mật nho nhỏ như tăng lương chẳng hạn, cũng đều nói cho nhau. Được chị ủng hộ, nó luôn cố gắng nỗ lực trong công việc.
Nhưng có ai ngờ, nó rơm rớm: “Vậy đó, chị ấy nói với tất cả mọi người tao tranh giành công việc, tranh chức tước với chị ấy. Tao đặt điều với lãnh đạo nói xấu chị ấy để chị ấy bị nhắc nhở, bị mắng...”
- Olala...
Tôi nghe tựa như một bản nhạc đầy nhức nhối. Giời ơi, cái chuyện đâm thọt sau lưng nhau ở môi trường công sở chả thiếu gì. Đến tôi còn bị mấy vố này. Điều cốt yếu là bạn làm gì, khóc lóc ư hay chán nản, bỏ việc.
Ờ, cũng được thôi. Nếu môi trường làm việc không thân thiện, cạnh tranh không lành mạnh, bạn có thể có hai phương án: Nhày việc hoặc tiếp tục ở lại chiến đấu.
Dù bạn chọn phương án nào tôi cũng ủng hộ. Căn bản, chỉ cần bạn ở môi trường nào cũng luôn nỗ lực và cố gắng là được. Và bạn cố gắng cho chính bạn chứ không phải cho công ty hay cho bất cứ ai khác.
Vậy nên chúc bạn thành công và đá bay những con chim lợn lắm điều!
Minh Chi (ArtSeed Design) (Vui lòng ghi rỏ nguồn khi sao chép nội dung này)
CHIẾN LƯỢC SEO VÀ ONLINE MARKETING CHUYÊN NGHIỆP
ArtSeed Design cam kết mang đến cho bạn nguồn khách hàng tiềm năng, giúp tăng đột biến doanh số bán hàng, tăng khả năng nhận diện thương hiệu và nâng cao hiệu quả kinh doanh trong thời gian ngắn nhất.
Hotline: 0914.498.399 (Mr. Huân)